mardi 28 février 2017

ngộ nhận





(tự mừng tuổi mình)



em có cần đâu
những ngôn từ có cánh
dẫu cho chúng tràn đầy pháp thuật
vô cùng phù phép
thừa ma lực
rất mực tròn vành
rất mực
lung linh
đẹp đẽ

bởi làm sao
những ngụy tạo phù phiếm màu mè
che khuất nổi
những ẩn ức
những nỗi niềm
đắng đót
em vẫn lặng thầm
cố nuốt vào trong
vẫn kìm hãm
nín câm
thay cho hàng nước mắt



2 / 2017

samedi 25 février 2017

« ra đi mới biết lòng vô hạn » ( duyên )



 « ĐINH CƯỜNG - ra đi mới biết lòng vô hạn » , nxb Hội Nhà Văn


ra đi mới biết lòng vô hạn*
in pure nostalgia...

cầm quyển sách trên tay  
chợt. bóng người trở lại
giữa hai hàng cây khô
mầu chì xám. mịt mờ...

cầm quyển sách trên tay
ai. ghi những dòng này
người. viết trang nhật ký 
ngày, ngày. bạn chờ xem.

cầm quyển sách trên tay
tranh. bút ký. bạn bè
gia đình đều thương mến 
vội gì, người ra đi...

cầm quyển sách trên tay
nặng. như sầu từ biệt
buồn. như khi phân ly 
còn. bức tranh dang dở...

cầm quyển sách trên tay
đời người. sao ngắn quá
ngày vui. xa xưa ơi
có bao giờ trở lại.

cầm quyển sách trên tay
tiếng chim hót đầu ngày
Xuân đã về rồi đó
riêng một người, khuất xa.

cầm quyển sách trên tay
vũ trụ lại chuyển mình
kìa, chim mầu đỏ gạch
hoa xuyên tuyết. lặng thinh.

cầm quyển sách trên tay 
lòng nhủ lòng, đã vậy...

duyên
2/16/2017.

* Tựa sách về họa sĩ, thi sĩ Đinh Cường. Nhà Xuất Bản Hội Nhà Văn, Huế. 01. 2017