* tặng những phận đời
em không thôi băn khoăn khắc khoải
rằng do đâu
em vẫn luôn thuộc về phía nước mắt
và rằng
bởi em
đâu chọn cho mình lối đi khúc khuỷu
ai bảo phần số em
là dân đen
lấm lem bùn đất
quanh năm mặt chỉ cúi gằm
trước bao oan khiên dồn ép
là con trẻ
tươi non dại khờ
rất chân thiện mỹ
và cả tin
là đàn bà
vai gầy phận mỏng
nước mắt luôn cố nuốt vào trong
ai bảo em
luôn là kẻ thua khi tàn cuộc
thậm chí
dẫu không diễn ra bất kỳ cuộc chiến nào
em vẫn lùi
ẩn trong tăm tối
và những kẻ chiến thắng
uy nghi
đầy quyền bính
mặc sức cầm cân nẩy mực
mặc sức tuyên rao công lý
chính nghĩa
thiện nhân
đạo hạnh
nào dành cho em
chút mảy may thương cảm
đã mặc định
từ nghìn xưa
rằng chân lý không thuộc về phía nước mắt
muôn đời không thuộc về em
muôn đời
đã là nếp nghĩ
lưu truyền vạn kiếp
em nào có quyền tháo gỡ
và
chính em
vẫn luôn tự khuôn mình
cố tình không tháo gỡ
mặc cho trái tim em
ri rỉ máu
đặc quyền của em
là tuân phục
ngoan ngoãn
tròn vai
là cố
tự băng kín vết thương
tự an ủi dỗ dành
và
khi liêu xiêu vấp ngã
cố vin vào chính mình
loi ngoi đứng dậy
mặc dòng đời run rủi
mặc trái tim tươm máu
mặc nước mắt nhạt nhòa
cố mà nhớ lấy
nghe em
vào hạ 2017