mardi 7 juin 2011

«Thầy ơi» (Nguyễn Thị Bê)

( Kính dâng hương hồn thầy Phạm Kiêm Âu )


Con trở về đây vẫn lối này,

Vẫn con đường đó vẫn trường đây.

Lớp xưa còn đó, màu vôi tím,

Mà chẳng tìm đâu thấy bóng Thầy.


Con nhớ năm xưa với những ngày

Thầy cho con học những điều hay.

Gắng lên ! mai lớn làm cô giáo,

Dạy học con nghe, nhớ điều này.


Thầy đã không còn, con ở đây.

Về thăm trường cũ con mới hay.

Thầy đã ra đi, không lời biệt

Đứa học trò ngoan không mắn may.


Nơi chốn xa xôi, bao đắng cay.

Nước mắt lưng tròng con lấy tay

Gạt lau, xua đi bao phiền muộn

Giữ mãi lời khuyên dạy của Thầy.


Xa lắm Thầy ơi, vùng lửa đạn.

Con làm cô giáo một bản làng.

Vẫn nhớ lời xưa Thầy giảng dạy,

Mà nghe như nhói cả ruột gan.


Biết nói gì hơn ở chốn này.

Con làm nghề giáo, bấy lâu nay

Mong có một lần về thăm Huế

Thắp nén nhang thơm con lạy Thầy.


Thầy ơi! con nhớ lời Thầy dạy.

Đêm đêm soạn bài mai đến lớp,

Con tự khuyên mình an ủi câu:

Còn gì cao đẹp hơn nghề giáo

“Kỹ sư” thiết kế vạn tâm hồn.


(vydathoangbuon)

Nguyễn Thị Bê


Chị Nam Trân ơi! Ngày xưa em học Pháp văn thầy Âu. Thầy có một cuốn tự điển sống. Thầy xin mỗi học sinh một người một tấm hình. Ai thầy cũng nhớ. Học thầy là phải lo dơ tay phát biểu trước. Vào lớp thì nói bằng tiếng Pháp. Ví dụ số thứ tự tên của mình thì nói bằng số không nói tên. Nhiều kỷ niệm lắm chị ạ, giờ thầy phải vào trước thầy, hễ thầy vào rồi mà mình vào sau là không được. Em nhớ hoài. Em luôn hỏi về thầy Âu nhưng không ai biết. Chỉ nghe thầy mất rồi, nhưng không rõ lắm. Thầy mất ở đâu hả chị? [...]

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire