Nhân dịp
họp mặt của Hội Ái Hữu Đồng Khánh-Quốc Học ở miền Nam California cuối tuần qua,
xin mời quý anh chị và các bạn xem lời Thầy Phạm Kiêm Âu kể lại "Buổi Lễ
Kỷ Niệm 75 Năm Ngày Thành Lập Trường Đồng Khánh" vào ngày 8-3-1992 ở Huế
qua đoạn thư Thầy viết cho Mỹ-Vân (ĐK 67) và sau đó (ngày 16-12-1992) Thầy đã
cho phép Mỹ-Vân được trích đăng sau đây:
...
LỜI THẦY PHẠM KIÊM ÂU
kể về NGÀY ĐẠI LỄ (ngày
8-3-1992) KỶ NIỆM 75 NĂM NGÀYTHÀNH LẬP TRƯỜNG ĐỒNG KHÁNH
"... Để Thầy thuật lại buổi lễ
hôm đó cho Mỹ-Vân nghe.
..
Trước ngày đại lễ (8 tháng 3,
1992), đại diện ban Tổ chức, ban Biên tập có đến nhà Thầy để mượn nhiều ảnh cũ
liên hệ đến trường và nhờ Thầy viết bài cho đặc san kỷ niệm 75 năm ngày thành
lập trường Đồng Khánh. Ôi cha! Thầy nói khôi hài, tếu thì có hạng chứ viết
văn thì... xin tha! Thầy cũng được giấy mời tham dự của trường Hai
Bà Trưng, tên mới của trường Đồng Khánh. Trước đó, Thầy tính... nằm
nhà vì già rồi và chuyện nhà, chuyện đời làm Thầy rất ngại "xuất gia". Nhưng
với giấy mời, Thầy thấy vắng là bất nhã. Vậy Thầy sẽ đến trường đêm
8 tháng 3, trùng với ngày lễ Phụ Nữ, nhưng với ý định... sẽ về sớm, và sẽ nhờ
thầy C.T.N. chở. Không ngờ ban Tổ chức sắp đặt có xe hơi đưa đi, đưa
về cho một số người, trong đó có thầy. Thầy từ chối nhưng không được
nên phải nhận đi ô-tô của sở Giáo Dục.
..
Tới cổng trường, thấy đèn sáng
trưng, thiên hạ đông lắm. Thầy chống gậy vừa bước xuống xe, nghe
liền tiếng học sinh la lên: "Thầy đến, Thầy đến!"... Vừa
vào cổng, Thầy bị... vây. Học sinh cũ vây quanh Thầy, hết lối
đi... Thầy nghe liên tiếp: "Thầy nhớ con
không? Thầy đuổi con ra khỏi lớp. Thầy cho chép bài phạt,
Thầy la rầy, Thầy trừ điểm... Thầy còn mét cha mẹ con, v.v... và v.v...
" Các cô học sinh cũ dành nhau nói, xô nhau để lại gần Thầy,
cười nói om sòm. Họ nhắc lắm kỷ niệm làm Thầy nín cười không
được... Quan khách đã vào trong, Thầy còn đứng trước nhà Hiệu
Trưởng. Thật sự, Thầy sung sướng, muốn ở mãi đó với học trò cũ...
nhưng ban Tổ chức tìm Thầy và đưa vào trong hội trường.
..
Trước nhà chơi, sân đã tráng ciment
mấy năm rồi. Thầy được dìu lần (có thấy đường đâu!) qua phía tay
phải hàng đầu. Giữa sân là... sân khấu, nhạc... Thầy ngồi
đó, thỉnh thoảng có người quen cũ (dân ĐK) đến nói chuyện rồi họ
đi... Thầy thấy nữ sinh ca... Kế đến Hai Bà Trưng đi
ra. Hai Bà đứng trên bục cao nhìn vũ Cung Đình? (Thầy nghe nói lối
vũ cũ trong đền vua). Giá lạnh, Thầy sợ... cho Hai Bà đứng trên cao,
mỏi, lạnh... Các đoàn được ra trình diện: đoàn của Hà Nội
vào, Sài Gòn ra, có Nha Trang, Quảng Nam, Đà Nẵng. Đoàn Hà Nội nghe
nói đến mấy trăm người. Tất cả các đoàn viên bất cứ từ đâu đến đều được vé tàu
khứ hồi, có nơi ở (khách sạn), ăn uống... (hình như có thêm tiền tiêu
vặt). Có kịch ngắn. Quá vui, Thầy cười to hơn hết! ...
..
Thôi, Thầy về là vừa... cùng vài cụ
ngồi gần, Thầy chống gậy đi ra. Đến gần cổng, lại nghe "Thầy,
bây ơi!" Nhóm khác vây Thầy: "Khi hồi Thầy vào, chúng con bận
công tác nơi khác." Rồi cũng líu lo, nhắc đủ thứ
chuyện... Thầy vui quá! Nhưng có cô học sinh thấy Thầy có
vẻ mệt nên cho các bạn hay. Họ chạy tìm xe, đưa xe tốt hơn khi
hồi. Thầy từ chối. Kế đến, xe sở Giáo Dục trờ
tới. Họ mở cửa, dìu Thầy lên xe. Một cô nói: "Thầy
ơi, anh tài xế là học trò cũ của con.", và cô nói với tài
xế: "Anh đưa Thầy của Cô về... Nhớ dìu Thầy vào tận trong nhà
Thầy nhé." Anh tài xế dạ dạ...
..
Sáng hôm sau lễ chính thức nhưng
Thầy... nằm nhà. ("Ta dại ta tìm nơi vắng vẻ..."), chỉ
biết có diễn văn, trình diện quan khách, giáo sư cũ, triển lãm, v.v..."
..
Trích từ thư của Thầy Phạm Kiêm Âu (ngày 29-9-1992) với
sự đồng ý của Thầy.
..
Trương
Mỹ-Vân ĐK 67 (B3-C1)
http://www.dk1967.blogspot.com/2012/10/blog-post.html
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire