sao mới gặp em mà hồn tôi loáng choáng
phải người trăm năm mơ ước đã về
phải người tôi dõi tìm trong cõi u mê
đã xuất hiện để gắn đời tôi chặt
sao gặp tôi em vội vàng quay mặt
sao em mỉm cười không nói năng chi
sao tôi ngu ngơ chẳng biết làm gì
sao chiều dần xuống buồn vương man mác
phải em là người tôi chờ
tôi đợi
từ trăm năm qua sức lực
hao mòn
là người tôi tìm tôi nhớ luôn luôn
là mơ ước của cuối đời phiêu bạt
sao thật lạ gặp chỉ
trong thoáng chốc
mà đêm về tôi thao thức
không yên
mà hồn tôi cứ vơ vẩn
triền miên
mà tâm trí tôi mù trong
bão táp
nếu là duyên xin đừng hờ
hững nữa
nếu là tình hãy tìm đến
bên nhau
phải thật thương hãy
xóa hết niềm đau
cùng tôi bước trên con
đường vĩnh hạnh
và thơ tôi bay trên trời
bát ngát
ươm tình tôi tự một kiếp nào xưa
để em cười tươi nụ thắm hương hoa
và em nguyện làm duyên đời
tôi mãi
T.H.N.
(p.t.a.n. ghi lại theo trí
nhớ)
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire