nào phải sớm mai nào
cũng là
một khởi đầu hồng
dịu êm
tươi mới
một hôm
mở bừng mắt
em chợt nhận ra
những gì tưởng là tin yêu
những gì tưởng là đằm thắm
những gì tưởng là sắt son
hóa ra
chỉ tuyền ảo ảnh
đừng trau chuốt những ngôn từ êm ái bao biện
muộn rồi
em không cần đâu những dỗ dành ngụy tín
dẫu đớn đau
hụt hẫng
em cũng đã ngộ ra
bởi
làm sao em nhặt cho bằng hết
những vỡ vụn yêu thương
những vỡ toang mộng tưởng
đã là phế tích
ích gì nữa đâu
thôi tỉnh đi em
bình minh chẳng thể tươi hồng
như lời ước nguyện
đã bay rồi theo năm
tháng
bình minh chỉ còn
đẫm một màu máu
đặc quánh
nhức mắt
nhức tim
thì thôi
em hãy bình tâm ngắm nhìn
vết cứa đau rát
không ai không gì bồi đắp nổi
dần khô
khóc nào ích gì
khác gì tiếng nỉ non của con giun con dế bé mọn
hãy cố dỗ dành
cho nỗi đau xé lòng
yên ắng
chóng lên da non
giêng đinh dậu 2017
Hoàng hậu trong hoài niệm
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire