lundi 29 juin 2020

« Một món xa xưa... » - Tuổi Ngọc ( Tuần báo của tuổi vừa lớn ) số 47 - 4.1972




( Nguồn tư liệu : từ trang Facebook của anh Phan Thụy Ngữ )

*


Đó là lần đầu tiên ( và duy nhất ) mình ký tên thật trên Tuổi Ngọc . Hồi đó , giờ ra chơi , giữa hai tiết học lớp Première ( tương đương lớp 11 ) , trường Jeanne d'Arc , các bạn nam và nữ lớp mình rủ nhau ra ăn yaourt bên ngoài cổng sau của trường , cạnh Nhà thờ Phan-xi-cô . Dường như khi đó mình vẫn chưa thấy "chiều qua" , "chiều nay" trên Tuổi Ngọc , vẫn chưa biết bài đã được đăng , nhưng bạn L.V.K.V. ( chắc cũng là 1 "bạn ngọc" ) kể với mọi người là đã nhìn thấy tên mình xuất hiện trên Tuổi Ngọc số mới nhất . Không hiểu sao hồi đó mình ... ngại , như thể đã bị lộ điều gì đó là kín , là bí mật , riêng tư . Và từ đó về sau , những bài mình gởi và đăng trên Tuổi Ngọc đều được ký tên khác . 

Những câu thơ ấp úng , vụng dại , khó có thể gọi là hay . Đến mình khi , về sau , gom các bài đã viết để in một tập "tổng kết cuộc đời" cũng đã lướt qua không chọn nó . Nhưng kỷ niệm , dấu ấn thì dường như không gì sánh được . Một dạng "thuở ban đầu" đầy ngập ngừng , khẽ khàng , rón rén ...

1975 - với những vật đổi sao dời sau đó . Mình không còn một số Tuổi Ngọc nào nữa . 

Gặp lại những trang này , được chụp lại từ cuốn gốc ... cảm động vô cùng . Cám ơn anh Phan Thụy Ngữ . Cám ơn Tuổi Ngọc . Cám ơn cuộc đời .

« Một món xa xưa » , là nói theo cách nói tưng tửng của Thầy mình . 

 

dimanche 28 juin 2020

giữa khuya

Lưng chừng giữa Đà Nẵng và Huế - 3.2019


* ghi lại theo trí nhớ - gửi anh , phđ
( viết trong không gian ảo , chưa kịp lưu , không hiểu vì sao mất hút không tìm thấy nữa - hay anh đã về , và xoá nó đi ? )

khuya rất rất khuya
thật tình cờ
gặp anh
trong giấc mơ

gặp chỉ từ xa
giữa đám đông nghìn nghịt người
không kịp cất lời chào
không kịp hé môi cười
không cả ngước mắt
nhìn nhau

và rồi
thoáng chốc
anh tan dần
vào mông lung

mà thôi
hãy dặn lòng an nghỉ
nghe anh
cú ngã từ cao
chắc đau
nhưng rồi
sẽ dịu dần thôi
anh nhỉ

nơi anh đến
đường có ngàn dặm xa
lối đi về
khúc khuỷu
quanh co
giữa tiên động và trần gian
có đếm bằng rất rất nhiều cây số
có hay không
những cõi riêng hiếm hoi
bất chợt
không giống bất kỳ ai
bất kỳ nơi nào
hệt như
một thuở xưa trần thế
xa ôi xa
cho bao vui buồn lạ lẫm khó giãi bày
vẫn còn chốn dung thân
nương náu
có hay không
những mặn chua ngọt đắng
bùi thơm
ưng ý
để hoà cùng
vị cay cay dại tê đầu lưỡi

và để
những câu chuyện miên man kể
say sưa
dịu vợi
mải miết
như nhập hồn
như phù phép
vẫn cứ mãi hoài
mãi hoài
chẳng bao giờ
đi vào
hồi kết



Lang thang phố thị , cùng anh phđ - Paris 9.1997
 
Bức ảnh do anh phđ bấm máy - Dame de Bonsecours , Monument à Jeanne d'Arc , Rouen 2000