dường như thơ bị ốm
dặt dẹo xanh xao
giữa những lo toan áo
cơm bếp núc
héo khô vỡ vụn
theo tiếng oa oa trẻ
sơ sinh
nhiều đời thuở
hết lượt con đến
phiên cháu
thơ xếp xó
thoi thóp
hắt hiu
thiếu trầm trọng nguồn
dưỡng chất
khó hồi sinh
một hôm
dường như nỗi nhớ
không ầm ào sóng vỗ
không níu mưa gọi nắng
lại tràn về
lạ lẫm
cơ mà
có phải là nhớ hay
không
hai phin cà phê nay
chỉ còn một
ấm trà buổi sáng ít cô
đặc hơn
bã trà bã cà phê còn
nguyên trong cốc
chưa mang ra vườn đổ lên
khoảnh đất trồng rau
cái bàn trống
còn đâu chiếc laptop
song sinh
giá treo áo quần chỏng
chơ
lơ thơ vài cái móc
căn phòng bỗng hóa thênh
thang
dưng không trống hoắc
có phải là nhớ không
có thật là nhớ không
khi
không còn ai
để nghe càm ràm
để không ngớt nghe nhắc
những vụn vặt
rất văn xuôi rất đời
thường
trong tiếng Pháp chữ
nhớ
động từ manquer
đồng thời cũng là thiếu vắng
tu me manques
cơ mà
lòng tưởng chừng đã chao đi
chùng xuống
sao thơ vẫn ù lì
nín câm
không cất tiếng
Québec 2018 – Huế 2020
phạm thị anh nga
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire