mercredi 27 août 2008

khi xa


thôi anh
tức giận có ích gì
chẳng qua trần thế
gióng hồi chuông xa
gọi về
cảnh tiên
sương khói u mê
đừng ngập ngừng
mà lạc lối
ở hay về cũng khó khăn

anh cũng đừng
ân hận ăn năn
em được khóc
là ân huệ đời ban
cho chúng mình
đã là tiên
mà còn được vướng bụi trần
chẳng như sỏi đá
bên đường vô tri

sao anh còn
nấn ná mà làm chi
khiến em càng
dở khóc dở cười
chẳng giống ai
dù gì cũng đã hết
giờ chơi
dương trần réo gọi
cõi tiên
đâu dám cầm

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire