* để ghi nhớ một chuyến chu du trên xứ sở thần thoại
sẽ có một ngày
trên hành trình đến với những cánh đồng
Abydos của Osiris
dương trần tục luỵ em bỏ lại đàng sau
cả những thân sơ giận thương yêu ghét
em không cần mang theo
cuộn papyrus Tử thư dẫn dắt đường đi lối
lại cõi âm
em cũng chẳng cần
những chiếc bình di hài chắt chiu cất giữ
nội tạng
và trái tim còn tươi nguyên
để Anubis cân đo tội lỗi
với chiếc lông đà điểu đặt lên bàn cân
chẳng cần
những tấm bùa phù chú những hình thù bọ
hung
buộc trái tim phải lặng câm lừa dối
chẳng cần
những lớp băng quấn quanh tấm thân giá lạnh
vải lanh ướp xác và thuốc dẻo tẩm hương
thơm
chẳng cần
những cảnh trí nhiều màu chạm trổ nơi em
ngàn đời an nghỉ
gợi những mảnh đời dương thế
chẳng cần
hình nhân thay em gánh chịu nhọc nhằn
lao dịch
theo thánh ý của Osiris
dẫu ở góc trời nào
linh hồn-kâ của em cũng có thể thảnh
thơi
hát ca và say đắm
cả trong những phút giây lưng và trán đẫm
mồ hôi
óc vắt cạn kiệt
và cả những lúc làm thơ
nếu em còn có thể làm thơ
đừng lo gói ghém cho em hành trang lên
đường
hãy mau chóng giúp em thành tro bụi
hoá thân qua ánh lửa thiêng
và tro tàn sẽ chất lên một chiếc thuyền
mơ
đem thả ở dòng sông Nile huyền thoại
“sông Nile trên trời mưa cho xứ khác
còn sông Nile dưới đất riêng dành Ai Cập
thôi” *
và em sẽ mãi hoài
lênh đênh một kiếp tang bồng trôi nổi
2004 – 2005
* Trích trong trường ca “Tụng ca mặt trời” của Ikhnaton, vị pharaon-nhà thơ lớn của Ai Cập, vào khoảng năm 1380 trước CN.
***
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire