* tặng một người thương mến
ngôi nhà không ngõ phố
lắt léo lối dọc đường ngang
không xóm thôn không phường làng huyện xã
không cả số nhà
ngôi nhà
chỉ mỗi một lối vào ra thẳng tắp
không cửa phụ cửa sau
nhưng rất nhiều khung cửa sổ nhỏ to ẩn hiện
mở ra chẳng phải những góc trời mây gió phiêu bồng
chỉ là những thế giới lạ lùng kỳ ảo
những ngõ ngách đầy ký hiệu vô hồn mà sao quá đỗi mến thương
ngôi nhà
lửng lơ trong không gian huyền hoặc giữa thực và mơ
dễ gì ai đột nhập
bởi chìa khoá là những con chữ lặng câm ẩn tích
qua lách tách bàn phím gọi tên
và rồi cánh cửa mở tung phù phép
ngôi nhà
nối kết với những ngôi nhà khác qua những mảnh tơ tự tạo
những thông điệp hồng vượt không gian thời gian
ngôi nhà nhỏ ấy
đã lâu lâu lạnh lùng hoang vắng
thi thoảng em lách tách tra những con chữ chìa khoá vào
và cánh cửa nhẹ nhàng mở ra
đón bước em vào nhẩn nha quét lùa những mẩu rác
ôi những vị khách em không mời em không mong không đợi
vẫn cố len qua những khe hở mắt trần không nhận ra
đột nhập dẫu chỉ để làm thân rác rưởi
ngôi nhà phế tích
chôn kín một góc hồn một góc tim một góc đời
khoá trái đến nghìn sau
những mùa xa xăm đã khép
có phải không gian vẫn đây mà thời gian thì đã vùi bụi cát
ôi ngôi nhà ký ức
rồi em sẽ ghé về thăm
thu dọn những ngóc ngách bộn bề
nhẩm ôn những mảnh đời vụn vỡ
rưng rưng một nỗi niềm xưa
em sẽ về thăm
em sẽ về thăm
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire