Thầy Phạm Kiêm Âu 1954
Thầy Phạm Kiêm Âu 1990 qua nét bút Thanh Trí
Hôm nay nhận được email của em Phạm Anh Nga (ái nữ của thầy Phạm Kiêm Âu), em có ý muốn nhờ chúng tôi ghi lai hình ảnh Thầy Phạm Kiêm Âu trong ký ức của chúng tôi, học trò cũ của thầy. Người thầy mà tôi rất kính, rất thương và cũng rất sợ, mặc dù thầy chỉ dạy tôi môn toán năm Đệ Tứ. Bạn học cùng lớp với tôi năm đó, lên Đệ Tam, Đệ Nhị học với thầy môn Pháp văn, Toán Lý và Hóa, sẽ viết rất đầy đủ chi tiết những đức tính của nhà mô phạm Phạm Kiêm Âu thầy tôi.
Riêng tôi, xin kể lại một chuyện, tạm lấy đầu đề là "Già cười tươi khóc" vì tôi vừa cười lại vừa khóc, đã xảy ra chớp nhoáng trong lớp Đệ Tứ B1. Hình ảnh thầy còn rõ mồn một trong ký ức, như mới ngày nào thôi. Thế mà nhẩm tính đã hơn nửa thế kỷ, 56 hay 57 năm trôi qua.
Tôi còn nhớ ngày ấy, nữ sinh các lớp từ Đệ Tứ B1 đến Đệ Tứ B4 mỗi sáng, mỗi chiều đều sắp hàng ngay thẳng ngoài hiên lớp học. Nghe trống điểm thùng ba tiếng, mới bước vào lớp. Vào chỗ ngồi yên, lấy sách vở môn mình sẽ học để trên bàn, im lặng đợi thầy cô giáo đến, đứng dậy chào, thầy cô giáo cho phép ngồi , mới được ngồi. Người bạn ngồi bàn đầu gần cửa lớn ra vào là Lê thị Phương Lan, học giỏi, giỏi nhất là môn toán, rất chăm chỉ. Vào lớp là cặm cụi ôn bài, đôi lúc quên cả đang ngồi trong lớp, quên cả hai cái giò đang duỗi thẳng ra đằng trước khỏi bàn. Tôi cũng đã bị một lần vấp phải sém té, sém bắt ếch trước lớp, trước mặt các bạn thật là dị!!!
Lần này người vấp phải cái chân duỗi ra ấy lại là thầy Phạm Kiêm Âu. Tiếng cười rộ lên từ các bàn phía trên trong đó có tôi. Nhưng rồi chúng tôi im phăng phắc ngay, vì nhìn thấy thầy giận đỏ cả mặt mày, còn Lan sợ tái xanh. Trong lòng mỗi chúng tôi đều thầm nghĩ: thầy thường đi rất nhanh, bước vào lớp quá nhẹ nhàng, nên Lan không kịp thu lại cái giò để đứng dậy chào thầy mới nên nông nỗi này! May thay, thầy không té, chi hơi chao đảo vài bước như người say thôi.
Một thoáng trôi qua. Thầy bước lên bục, miệng không mỉm cười như thường ngày. Đôi mắt trong sáng sau lớp kính cận thị, nghiêm khắc nhìn khắp lớp học. Rồi thầy gọi Lan và bảo "con gái phải có ý tứ, lần sau không được ngồi duỗi thẳng chân ra đằng trước như vậy nữa", có lẽ thấy Lan sợ, thầy thương cảm mà không nỡ lòng la nhiều hay phạt. Nhưng thầy lại nhìn qua hướng tôi và gọi “Thanh Trí đứng lại bị phạt vì tội cười". Rồi thầy cho cả lớp ngồi xuông, mở vở ra chép bài. Vài bạn ngồi bàn trước ngạc nhiên quay lại nhìn, thì quả thực Thanh Trí đang cố ngậm miệng để dấu đi cái cười còn dai dẳng chưa muốn rời khuôn mặt ...(nghịch thầm)!!!
Sau một hồi bị phạt đứng thẳng tại chỗ. tôi đã hết cười, nhưng đôi mắt bắt đầu giọt ngắn, giọt dài. Bỗng thầy nhìn xuống thấy tôi khóc, thầy cho ngồi. Và thầy phán một câu: "con gái mà ... mà ... mà cái gì cũng cười, bị phạt cũng cười thật là … là ... là ...", rồi thầy quay lên bảng viết tiếp. Tôi mừng húm, biết thầy đã hết giận, và thầm cám ơn thầy. Thầy đã mà...mà..., là...là... rồi thầy bỏ lửng lơ câu nói có ý tha cho mấy chữ "vô duyên hay già cười tươi khóc" như mẹ thường hay la, mỗi khi tôi cười dòn mà các chị thì không ai dám cười lớn. Thật tình mà xét xử thì oan cho tôi lắm, chỉ vì cái tánh hay cười, cười rồi khó ngưng lại được như các bạn. Như Thu Sương ngồi cạnh tôi có biệt tài kể chuyện rất có duyên … ai nghe cũng phải cười, nhưng mặt Sương tỉnh bơ, Sương lại biết tánh tôi hay cười, thế là...nhất quỷ nhì ma, có một hôm cô giáo vào lớp trễ, Sương kể nho nhỏ bên tai tôi chuyện gì đó, tôi bật cười ha ha … tôi bị trưởng lớp ghi vào sổ Thanh Tri làm ồn! oan ơi là oan mà không sao thanh minh thanh nga được!
Những năm sau đó, tôi không còn gặp được thầy Phạm Kiêm Âu cũng không còn gặp bạn. Tôi đã xa trừơng vào
Thanh Trí, Sacramento,CA- USA 3/22/2010
Anh Nga oi, chi moi vao porfolio cua em - moi doc co 2 doan den doan 3 em thieu ga^n 9 hang - Xem va them vao nhe - khong thi nguoi doc khong hieu chi het' hihi
RépondreSupprimer- chi co tim "ba em nguoi Hung`" ma khong cho^. em post cho chi xem voi nhe.
chi
TT
- Ui chao chị Thanh trí ơi may mà chị nhắc !!! Em đã thêm vô rồi.
RépondreSupprimerChắc tại edit tới lui hắn “cbay” mất đó. Nhưng em gần như thuộc lòng nên không để ý nữa, cứ như đọc bài cùa mình...
Chị coi lại nghe. Cám ơn chị.
- “Ba em Người hùng” là tên của 1 đề mục ngay dưới bài (1 trong 2 đề mục hay libellés của bài của chị), còn vì răng có cái tên nớ thì là như ri: đây là những chữ đầu 1 bài thơ của Victor Hugo (mà Ba em dạy cho học trò ngày xưa và em được nghe ké chơ trường em không dạy bài ni). Em sẽ post bài ni để chị xem. Năm 1996, em đang học ở Pháp (ĐH Rouen), hồi đó mới có 1 phim Pháp tựa là “Mon père ce héros...”. Ông Thầy vô lớp hỏi bọn em có ai biết đó là cái chi không thì cả mấy đứa Tây (trẻ) không biết. Nghe em nói đó là bài thơ “Après la bataille” của Hugo, thầy thì hài lòng còn tụi Tây con thì nhìn em vừa gườm gườm vừa né... Thì ra con mụ nhà quê nhược tiểu ni mà cũng “ghê”... Hi hi, nhưng thiệt ra là nhờ Ba em đó chị.
Vì trang ni sắp xếp không như trang artall của bọn chị nên em phải “lách” tạm như ri để gom những bài khác nhau thành những đề mục liên quan. Chị chờ mai mốt có bài “Après la bataille” ni đó.
Em,
ANga
Chuc mung em, con nha Tong khong giong canh' cung giong lo^ng
RépondreSupprimerhi hi " nhung biet dau trong bung may dua Tay con hach xi xang do' lai khong noi "hi hi con be' ni....ngap' phai ruoi^`"
- noi choi tho^i nhe...chu nguoi Viet minh gioi lam lai ham hoc. vi do la con duong duy nhat de song con` noi xu nguoi.
Va~ lai Anh Nga duoc hoc truong Phap tu thuo nho lai co "Nguoi Hung" mot ben - thi ai ma so kip.
-Tap chi Song Huong thang 5 co tranh cua chi TTRi (dang Mau Tuu cung ca^p). nho mua xem nhe.
than men
chi TT
Chị Thanh Trí ơi,
RépondreSupprimer- Chị nói không sai, mấy đứa tây con đó chắc nghĩ em ngáp phải ruồi thiệt, ngó cái vẻ tụi nó nhìn mình là đoán ra thôi. Nhưng sau đó, 1 dịp chính thằng tây con đó lên thuyết trình về công nghệ thông tin, nó tự nhiên hỏi 1 câu: "Vậy tui xin hỏi trong quí vị đây có ai biết vì sao người ta gọi cái máy vi tính là PC không?" Chắc nó không ngờ là con-mụ-nhà-quê-nhược-tiểu lại cũng biết (là Personal Computer), nên lại trố mắt ngó (mắt chữ O miệng chữ I). Sau vài vụ như vậy thì tụi nó nể tụi em hơn (cả dân VN tụi em chơ không chỉ mình em).
- Có "Người Hùng" 1 bên thì thích thiệt nhưng cũng áp lực chị ơi, hở mô cũng bị người ta nói: con ông ... mà ri đây à...
- Báo Sông Hương nhà em vẫn có đều, tụi em sẽ ngắm tranh của HS Thanh Trí...
Em,
ANga
(Thằng Tây con trên chính là cái thằng đứng phía sau, tóc dài, áo ca-rô trong hình dưới trang ni mà trên có hàng chữ "UNIVERSITÉ DE ROUEN 1996-1997" và dưới có hàng chữ "salle de documentation DESCILAC - le 9 janvier 1997" đó chị)
Vui qua hi' ..chi da thay thang tay ma anh Nga chi? cho chi. va chi da ngam nhin Anh Nga, anh Nga nho? nhan' xinh xan' qua' hi' .
RépondreSupprimerTham Anh Nga nhe
chuc vui.
chi TT