dimanche 22 octobre 2017

Hà Nội ôi nhớ



Công viên Thống Nhất - 11 / 1978


* tặng Hà Nội và những thân thương thuở ấy




Mỗi đứa chúng mình có một nỗi nhớ riêng
Hà Nội trong tim ôi sao nhiều cung bậc
những mảng sáng tối chen chân đua nhau lỗi nhịp
bảo sao lòng không chùng xuống bâng khuâng

Hồ Gươm với ai là chốn hò hẹn thân thương
với mình Hồ Gươm ngàn đời vẫn âm vang tiếng xình xịch nửa khấp khởi mừng vui nửa u buồn tê tái
ôi những chuyến tàu điện với màu đỏ đặc trưng loanh quanh Bờ Hồ mà tưởng đâu xa ngái
chầm chậm trườn mình qua Hàng Ngang Hàng Đào đưa đến chợ Đồng Xuân
hay ngược hướng phía kia chở chúng mình về Cầu Giấy gần nhà
niềm vui bất tận bởi chỉ với vài xu hào cỏn con cũng gom thành trải nghiệm
Có những bữa tâm trạng thấp thỏm âu lo lấy đà nhảy lên một toa tàu điện
khi đoàn tàu vẫn xình xịch lăn bánh trên đường ray
cũng có hôm liều lao xuống giữa tiếng leng keng chẳng đợi tàu dừng
trống tim dồn dập tưởng chừng vỡ ngực khác gì mải mê phiêu lưu mạo hiểm

Có một thuở công viên Lê Nin chuyển tên thành Thống Nhất
khách phương xa khi đến thủ đô ai lại chẳng ghé thăm
ai chẳng chụp những tấm hình với cảnh chùa Một Cột lăng Bác đường Thanh Niên
hay ngay cạnh Hồ Tây với đền Quán Thánh chùa Trấn Quốc
Mấy mươi năm xa vẫn nghe đâu đây dư vị que kem Bờ Hồ bất kể trưa hè hay mùa đông rét mướt
còn thoang thoảng hương hoa những lá cỏ hoang sơ cạnh Nhà Hát Lớn cuối phố Tràng Tiền
một thuở ngỡ ngàng choáng ngợp trước hàng dãy các tòa nhà với kiến trúc thuộc địa uy nghiêm
trên phố Tràng Thi Tràng Tiền Trần Hưng Đạo Hai bà Trưng Lý Thường Kiệt
nhớ vô cùng một góc khuất nào rất riêng ở cà phê Bà Triệu
dẫu chẳng cao sang nhưng thời tem phiếu là cả một thiên đường

Và hơn mọi ngóc ngách lớn bé gần xa
ga Hàng Cỏ của bao chuyến đi về suốt bốn mùa buồn vui những năm cao học
quên sao được những lần kiên nhẫn xếp hàng dài mua vé tàu chẳng quản gì khó nhọc
bởi chúng mình vẫn tự nhủ lòng ai cũng như ai
và thi thoảng đón đưa người phương xa trong mịt mù mưa hay nắng gắt gay
trong hớn hở reo vui hay nhạt nhòa nước mắt
ơi những khóc cười những hội ngộ chia xa

Có một thuở nào tim lỗi nhịp ở góc đường Tông Đản cùng ai
( mà mãi đến giờ phút này sau mấy mươi năm biền biệt xa
mình vẫn chẳng hiểu sao viết là tông mà lại đọc là tôn thật lạ kỳ )
rồi một thuở lóng nga lóng ngóng đến quên cả đường về
dẫu chỉ cần rẽ lối là vào đến chung cư Lê Phụng Hiểu

Hà Nội của một thuở cái mặc cái ăn ai ai cũng giật gấu vá vai xơ rơ túng thiếu
mà sao mãi hoài vẫn quá đỗi mến thương
ba mươi mấy năm đã qua
những ngóc ngách xưa nay tìm cùng khắp chẳng thể nào còn
sao nhắc lại vẫn khắc khoải bồn chồn
vẫn chao ơi là nhớ

phạm thị anh nga
2013 - 2017

Với các bạn Huế : Mai Hồng Xuân - 1979

Học viên Cao học Hà Nội , Phước Quế Nga , và bạn từ Huế ra , Châu - Chùa Một Cột 1979

Cao học khóa 2 3 4 , Nga Chung Vinh , và bạn Dung

Tàu điện rẽ vào tuyến phố Hàng Ngang, Hàng Đào, năm 1985 ( Ảnh sưu tầm )

Tàu điện trên đường Đinh Tiên Hoàng , đoạn gần tháp Hòa Phong bên bờ hồ Hoàn Kiếm ( Ảnh sưu tầm )
Góc phố Tông Đản-Lê Phụng Hiểu - 4 / 2014

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire