1975
lối cỏ sương giăng đầy
phải là cô giáo nhỏ
đến trường buổi sớm mai
cô cố tình chững chạc
gót hài vẫn vướng chân
dẫu không cười ngơ ngác
trông cũng bé vô ngần
này cô ve giục giã
pháo phượng giẫm gót chân
có làm cô bỡ ngỡ
quên mình, cô giáo ngoan
có đi vào lớp học
nhớ bình thản đừng run
chớ hoảng kinh đến khóc
ghế bàn sẽ phân vân
đứng im trên bục gỗ
cô hiền quá nên chi
học trò thầm to nhỏ
“cô mình bé ghê đi”
dù có tên xấp xỉ
có đứa cao hơn đầu
tỉnh đi, đừng vội hãi
làm cô, thế mà “cao”
đôi khi bài đang giảng
cô ưa thích nghịch chơi
nhớ quay lên nhìn bảng
lén cười cô giáo ơi
mốt mai mùa học mới
lớp hè vắng bóng ai
không còn cô lui tới
chốn này mỗi sớm mai
cô lại về lớp cũ
cùng lũ bạn miệt mài
học làm cô giáo nhỏ
cõi này ... chắc lẻ loi
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire