Ce portfolio se veut un objet de recherche et de découverte, un lieu de partage et d’échanges entre « alter » et « ego ». Tous les commentaires seront donc les bienvenus. J’en remercie par avance leurs auteurs.

« Sẽ có một ngày trên hành trình đến với những cánh đồng Abydos của Osiris dương trần tục luỵ em bỏ lại đàng sau cả những thân sơ giận thương yêu ghét... »


Chers collègues,


Après une assez longue période de tâtonnements, voici enfin le fruit de mes efforts continus.

J’ai le grand plaisir de mettre à votre disposition un e-portfolio que j’ai conçu comme outil d’accompagnement à mon auto-formation, et en tant qu’enseignante-chercheur-formateur (ou ... chercheuse-formatrice ?), ceci dans le but de favoriser des échanges et contacts avec des collègues d’ici et d’ailleurs.

J’aurais aimé un outil plus approprié (pour plus de facilité dans la conception et dans la lecture), mais je n’en ai pas trouvé. Je compte donc sur votre compréhension.

Si les jeunes collègues y trouvent quelque utilité pour leurs réflexions, ou pour alimenter et enrichir leur vécu professionnel, ce sera à ma très grande joie, et j’en serai bien honorée.

Je compte aussi sur vos remarques, suggestions et propositions (qui seront ajoutées en fin de chaque article ou en bas de la page) pour pouvoir améliorer cet outil. Vous pourriez de même me les communiquer par email (phamthi.anhnga@yahoo.fr).

Avec mes sincères remerciements,

Et Bonne Année du Buffle !


Anh Nga

dimanche 4 janvier 2009

Chút bất ngờ cho cô nhỏ (1974)


- Quẹo qua đường ni giùm Cúc chút. Trời ơi, mau lên.
- Răng lại quẹo, anh em mình đi đúng đường mờ.
- Chết cha, anh Chung ơi. Quẹo gấp đi, quẹo vô con đường bên phải đó. Mau.
Chiếc xe gắn máy chao lượn trông thật tức cười dưới sự giằng co của hai anh em. Cô nhỏ với ra trước giật mạnh tay phải của ông anh. Loạng choạng một tí, rồi Chung cũng giữ được thăng bằng cho chiếc xe, quẹo vào con đường nhỏ râm mát. Mồ hôi toả ra ở trán anh. Anh nhảy xuống.
- Răng tự dưng mi trở chứng, hành hạ anh mi dữ ri Cúc?
Khuôn mặt cô nhỏ trông quá đỗi tội nghiệp. Tái xanh tựa đã lạc mất hồn bay hết vía. Tia mắt cô chăm lấy ông anh, hơi thở đứt quãng. Bàn tay cô đặt lên ngực nơi quả tim đang đập thình thình.
- Trời ơi. Trời ơi.
- Chi rứa mi? Giọng ông anh thoáng lo ngại.
- Hắn ... Cúc mới thấy hắn, Hắn ... con sâu. Trời ơi.
- Mi mới thấy con sâu hả? Mô, mô nà?
- Không phải sâu.
- Ủa. Rứa là chi.
- Người, hắn ... hắn là người.
- Người ?
Ông anh sờ nhẹ trán cô nhỏ. Chả nóng sốt gì, có lẽ con bé chưa đến nỗi nói sảng đâu.
- Răng mi nói hắn rồi con sâu là chi?
Số là như ri, cô nhỏ kể. Bữa nớ Cúc đi học về. Buổi chiều. Cúc đang đi, đang bước ... cái tự nhiên hắn tới hắn kêu Cúc: O ơi o. Cúc giả lơ, Cúc không ngó hắn, làm như không nghe chi hết rứa. Hắn lại nói tiếp: Nì o, có con sâu chi đánh đu nơi tóc o. Trời ơi, Cúc la hoảng, mà Cúc mô có dám sờ đầu coi có không. Cúc sợ sâu bất chết.
- Rứa có sâu thiệt không?
- Có.
- Rồi chàng hiệp sĩ kiú mi ra khỏi ách xâm lăng của quân sâu hả?
Cô nhỏ gật gật đầu.
- Chàng búng quăng con sâu xuống đất?
- Không. Hắn kẹp con sâu giữa hai ngón tay, lại còn quơ quơ trước mắt Cúc nữa. Anh Chung ơi, con sâu chi dễ sợ a rứa, xanh đỏ tím vàng đủ cả màu, thấy mà ghê.
- Vui ghê. Hết màn trình diễn con sâu nớ rồi tới chi?
- Hắn lôi trong tập vở ra miếng giấy, gói con sâu lại, và xin cất con sâu.
- Mi chịu không?
Cô nhỏ gật gật đầu.
- Mi có cám ơn chàng không?
Cô nhỏ lắc lắc đầu.
- Hắn cám ơn Cúc. Hắn nói: Cám ơn o về con sâu ni, Kể như đây là chút quà kỷ niệm của cái-thuở-ban-đầu.
Ông anh chợt phá lên cười, vang cả một góc đường, rung rinh mấy đọt lá trên cây.
- Kể ra cũng thú vị lắm. Hắn ta tếu ghê nơi, Cúc ạ. Bộ mi chưa hề quen với hắn hả Cúc?
- Ai quen biết chi. Cái mặt ngó lạ hoắc.
- Con ni ngu. Dù răng cũng một-lần-gặp-gỡ rồi, chừ tái ngộ thì chường mặt ra, tội chi mi phải lánh như lánh ma, xua như xua quỷ. Người ta có là sâu bọ chi cho cam.
- ...
- Rứa chừ có đi ăn chè nữa không? Ngó bộ mi cảm nặng quá rồi Cúc ơi. Thôi về hí.
Cô nhỏ đấm mạnh vào lưng ông anh.
- Anh Chung không được chọc Cúc à nghe. Quân tử nhất ngôn tứ mã nan truy, anh Chung đã hứa với Cúc một chầu chè, không có cũng không được mà.
Quán chè nơi hai anh em sắp tới nằm gọn ở một góc ngoại ô thành phố. Qua khỏi cái đập nước dài, con đường nối tiếp một quãng khá xa. Hai bên đường, những hàng cây vươn cao tạo thành từng khoảng cách đều cỏ xanh râm mướt. Con dốc nhỏ đổ xuống một lối đi hơi tròng trành, và sau chiếc cầu bắc ngang con rạch nhỏ, những quán chè san sát nối nhau, trông thật quyến rũ.
Họ bước vào một quán nhỏ, nằm phía trái cây cầu. Cô nhỏ lăng xăng đi trước. Cô leo lên chiếc thang kê ở vách quán. Lối lên lầu này thật là ngoạn mục, cô nhỏ nghĩ thế. Ở tầng dưới của quán, một lối lên lầu khác có những bậc thang đúc xi măng, vững chắc. Nhưng cô nhỏ không thích đi lối này. Cô ưa cái trò leo trèo thoăn thoắt hơn là đi từng bước từng bước thầm đến hết cầu thang. Giả dụ cái quán này không có chiếc thang tiền sử ở vách quán, không có cây trúc phủ lá xuống mái hiên nơi có đặt một cái bàn con, e cô nhỏ đã chẳng chọn nơi này đâu. Điều cô nhỏ thích nhất ở đây là mái hiên có lá phủ xuống, những ngọn lá trúc dễ thương quá thể, hay cọ nhẹ vào má cô nhỏ mỗi lúc cô ngồi ở chiếc ghế kê sát khóm trúc rậm lá, nghe gió reo vui qua từng kẽ lá thưa. Ở đây nhìn xuống con rạch bên dưới qua mấy cành trúc đan lá dọc ngang, cô nhỏ thấy mình thật hạnh phúc.
Ông anh ngồi vào bàn và hai ly chè loại đặc biệt của vùng ngoại ô này liền được dọn ra. Vài muỗng nước đá xay thêm vào. Tiếng muỗng khoấy đều nghe lanh canh lanh canh. Cô nhỏ nghĩ: ta có một ông anh khá dễ thương những lúc như thế này. Ông í chiều ta ghê, bởi thế giới quen thuộc của các ông không là cái ngõ ngách nhỏ nhoi ni với những ly chè ngọt lạnh, mà là một tiệm cà phê nào đó, ví dụ như ở góc đường trước Ty Bưu điện, nơi mỗi sáng nhìn sang ta vẫn thấy rất chi là đông khách.
Họ nói chuyện huyên thuyên, hai anh em nhà đó. Và chỉ trong một chốc, những ly chè được thanh toán xong sắp hàng ngay giữa bàn. Chung hỏi cô nhỏ: No nê nghê ngán chưa mi. Cô nhỏ cười toe: Đã đời rồi, anh Chung ơi. Trả tiền xong, họ ra khỏi quán, cũng bằng lối leo xuống dễ thương của chiếc thang tiền sử. Cô nhỏ níu tay ông anh, nói như reo:
- Chút nữa về Cúc thầu cái phòng với lại mớ áo quần của anh Chung a hí.
- Mi nói răng nói lại nghe coi.
- Chặp nữa Cúc dẹp phòng với giặt áo quần giúp anh Chung, chịu không?
Hai con mắt ông anh mở tròn xoe:
- Lạ ghê! Răng khi không mi đổ siêng rứa Cúc?
- Tại tự nhiên Cúc thấy anh Chung dễ thương chi lạ ...
- Chơ không phải tại hoàng tử bắt sâu đã đánh thức công chúa ra khỏi giấc ngủ lười đó hả?
Cô nhỏ kêu khẽ: Anh Chung! Hai má đỏ hồng ngượng ngập trông đến dễ thương. Có phải chút hạnh phúc nào vừa chợt tới bên cô, thật bất ngờ. Cô nhỏ cũng không biết nữa, nhưng trong cô rộn lên một nỗi vui không ngờ và cô hết còn nghe thấy lời thì thào của ông anh:
- Lạy Chúa. Con ni mà nổi cơn đoảng ri, chắc là sắp tận thế mất thôi.
* *
*
- Mi nói răng? Mi nói mi giả lơ với người ta à?
- Đúng rứa. Cúc mô có nói chi với hắn.
- Ê đừng hỗn. Không có chữ hắn ở đây. Mi biết người ta lớn hơn mi chừng mô không? Mi biết người ta hơn mi mấy lớp, cao hơn mi mấy chục xăng-ti-mét không?
- Làm răng Cúc biết được.
- Thì ta nói cho mi biết. Người ta chào đời sau ta hai tháng mười bốn ngày, vị chi hơn mi những trên hai năm. Người ta học ngang lớp ta, vị chi hơn mi hai lớp. Người ta cao một trăm bảy mươi hai xăng-ti-mét, vị chi hơn mi mười hai xăng-ti-mét rưỡi, không đáng cho mi kêu là hắn nữa. A lê, nói lại!
- Thì ... Cúc mô có nói chi với ông nớ.
- Ừ, mi nói rứa nghe cũng khá xuôi tai. nhưng mà mi tường trình thiếu sót, mi man khai. Mi không nói nhưng mi cười chúm chím, mi không ngó nhưng mi có liếc một cái. Đúng không?
- ... Ai nói với anh Chung rứa?
Ông anh cười hì hì khoái trá.
- Còn ai vô đây nữa. Câu chuyện chỉ có hai nhân vật biết với nhau, người ni đã không tiết lộ thì chính người tê đã nói chơ còn ai nữa mô.
- Hắn ... ông nớ nói với anh Chung?
- Ừ.
- Ông nớ quen với anh Chung?
- Ừ.
- Lạ rứa.
Không lạ mô, Chung nói. Điều làm ta buồn cười hết sức là tên nớ không tiếc lời khen tụng mi. Trời ơi, nhỏ em mi đó hả, tau mô có biết. Con nhỏ ngoan ghê, hiền ghê, mà lại dễ thương chi lạ ... Hắn ca mi hiền là hắn chưa thấy mi lì mi bướng, hắn khen mi dễ thương là hắn chưa khi mô chộ mi giành ăn mí lị ta đó thôi ...
- Anh Chung!
Giọng cô nhỏ ướt sũng, hai vai run run như sắp sửa khóc đến nơi. Cô đứng bật dậy, mím môi chạy vụt về phía cánh cửa hé mở ra khoảng vườn nhỏ. Nhưng bàn tay của ông anh đã nắm lấy vai cô, níu lại:
- Khoan. Có cái ni cho mi.
Anh cười với đôi mắt mở lớn của cô nhỏ: Của tên nớ gởi mi đó. Anh lôi từ trong túi áo ra một bao thư dán kín, trao cho Cúc.
Cô nhỏ vẫn còn ngơ ngác nhìn chăm chăm bao thư, ngờ vực. Ông anh lại nhắc:
- Mi mở ra đi Cúc.
Bao thư được bóc ra, thật nhẹ nhàng và run rẩy. Tiếp đó là mảnh giấy gấp đôi bên trong dần mở ra.
Cả hai anh em chụm đầu nhìn chăm bẵm: con sâu nhiều màu nằm bẹp dí trông đến ghê, ép mỏng như một con bướm lâu ngày.


18h (09.12.1974)

24h (15.03.1975)
Tập san ÁO TRẮNG (1987 ?)

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire

Jeanne d'Arc 1960-1973

Jeanne d'Arc 1960-1973
classes de 7e et de 8e

classe de 4e

ENS de Hué 1973-1977

ENS de Hué 1973-1977
4e année

Université de Rouen 1996-1997

Université de Rouen 1996-1997
salle de documentation DESCILAC - le 9 janvier 1997

dernier cours de méthodologie 1997

Université de Rouen 1999-2000

Université de Rouen 1999-2000
soutenance de thèse

avec Anh Hai

... et les copains copines

ENS de Hué 2003-2004

ENS de Hué 2003-2004

Université d'Hélouan - Égypte 2004

Université d'Hélouan - Égypte 2004

Bangkok 2006

Bangkok 2006

ESLE de Hué 2006-2007

ESLE de Hué 2006-2007

Siem Reap 2007

Siem Reap 2007
anciens Rouennais

chez Minh 2008

chez Minh 2008

Pagode Từ Lâm (Hué) 2008

Pagode Từ Lâm (Hué) 2008

Vientiane 2008

Vientiane 2008
Avenue Lane Xang

Université Nationale du Laos

Bình Châu (Bà Rịa-Vũng Tàu) 2008

Bình Châu (Bà Rịa-Vũng Tàu) 2008


đăng quang 2008

đăng quang 2008

kỷ sửu 2009

kỷ sửu 2009
đền huyền trân

trúc lâm thiền viện

chez phan thuận an 2009

chez phan thuận an 2009

dans le soleil et dans le vent

thả thơ 2009

thả thơ 2009
trên sông Hương

tiến vào chung kết

Fai Fo 2009

Fai Fo 2009

canh dần 2010

canh dần 2010
chùa Từ Lâm

phật tử Quảng Viên

phật tử Quảng Viên
chùa Tịnh Giác

Huý nhật lần 7 của em Minh (5.10.2011 - 9.9 ÂL)

Huý nhật lần 7 của em Minh (5.10.2011 - 9.9 ÂL)
Nam-Nga Tuấn-Hà Phượng Chôm Bư Nin Hề + Tùng Tú