Phạm thị Anh Nga qua
nét
vẽ Đinh Cường
Đều đặn tháng Chạp hằng năm
kể từ ngày về làm dâu Phong trào
em vẫn cùng các anh chị về Thế Lại Thượng
thắp nén hương
tưởng nhớ
người anh – người thầy – người đồng chí thân thương
người muôn thuở vẫn là
ngọn đuốc soi đường cho đàn em nhiều thế hệ
khúc bi hùng ca khốc liệt
giọt máu kiên cường đã đổ xuống cho quê hương
như lời thơ xưa
anh từng dự cảm
Trên di ảnh của anh
ánh mắt trung kiên vẫn đậm đà sắc nét
cái mím môi hiền từ như vẫn tươi mươi
đôi kính gọng đen một thời vang vọng
hai tay khoanh bình dị ôn hòa
một chân dung mãi hoài
bừng sáng lung linh
Hai lăm tháng Chạp
từ bao năm đã là ngày anh chị em tề tựu về đây hương khói
ở ngôi nhà rường xưa
nơi anh sinh ra khôn lớn trưởng thành
làm thơ
và chiến đấu
và cuối cùng quay về
chỉ bằng hồn phách …
Hai lăm tháng Chạp
dẫu chẳng ai biết đích xác anh nhắm mắt ngày giờ nào
có không một nấm mồ ghi dấu
thân xác mủn dần ở nơi đâu trong lòng đất mẹ …
Ơi Ngô Kha
anh chẳng còn là cánh Hoa Cô độc
u uẩn những đêm mưa
lạc lối trong những mê cung tăm tối mịt mù
Vĩnh viễn
anh đã trở thành nguồn sáng
ngụ ngôn thiêng liêng của nhiều thế hệ tiếp liền
và những lời thơ anh để lại
ngập tràn những hoa
trong ngôi vườn thần tiên mơ ước
những cánh hoa đồng thảo
hoa lys
hoa immortel
hoa lài
hoa quỳ
hoa phù dung
và những bài thơ
“Cho
những người nằm xuống”
“Bài ca tự quyết”
“Hành trình”
và
“Mai có hòa bình”
mãi âm vang
như những điều tâm huyết anh ân cần nhắn nhủ
thay cho lời trăn trối
Lẽ ra
em gọi anh là Thầy
như bao anh chị đã là học trò anh thời trung
học
hay có thể là Chú
như với các đồng nghiệp trẻ của ba em
(ông từng là thầy giáo của hai trường Quốc Học
và Đồng Khánh)
Nhưng khi em biết đến cái tên Ngô Kha
thì anh đã từ lâu thiên cổ
Ngô Kha
cái tên với nhiều dấu ấn cho lịch sử vùng đất
này
với số phận bi tráng hào hùng
và cái kết
ghim vào tim anh em bằng hữu học trò
luôn đau nhói
Và thế là với em
anh là anh Ngô Kha
người huynh trưởng
bậc đàn anh
trên những chặng đời chông gai nghề giáo
và
hình mẫu người trí thức dấn thân
vì niềm tin và công lý
không khoan nhượng
trong máu lửa
và trong cả thời bình
tấm gương sống
lẫm liệt
rạng ngời khí tiết
Anh đã vĩnh viễn dừng chân
ở thời tuổi trẻ
nhưng là một tuổi trẻ đã vươn đến đỉnh cao kỳ vĩ
hiến tế thân mình
cho niềm tin và tổ quốc mến yêu
Dù có khi
ở phút cuối đời
anh chỉ còn hình hài đau đớn tả tơi dưới những đòn thù hiểm ác
xác thân vùi chẳng biết nơi nao
Nhưng mãi mãi
anh vẫn là anh
hiện hữu trong lòng bao thế hệ
nguyên vẹn hình hài
lớn lao
hùng vĩ
một Ngô Kha
một khí phách
Nhân ngày giỗ thứ 40
của Nhà thơ - Thầy giáo Ngô Kha
Tháng Chạp năm Nhâm
Thìn (2013)
P.T.A.N.
Bài đăng trong tập sách « Ngô Kha, Hành trình thơ - hành trình dấn thân & ngôi nhà vĩnh cửu », NXB Hội Nhà Văn 2013, tr. 301-303.
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire