Làm cuốn sách về em không dễ chút nào Minh ơi. Ngoài những bí ẩn của thế giới toán diệu kỳ mà em say mê thuở nào, và chị thì ù ù cạc cạc chẳng hiểu gì, còn có những buổi, chị giở các thứ ra để làm thì ... nước mắt cứ ứa ra, chẳng làm gì được, thậm chí chẳng còn nhìn thấy cái gì trước mắt.
Sáng nay điện thoại xuống cho Phượng, vợ em, bàn về ngày kỵ em tuần sau. Chị nghe giọng Phượng sũng nước, mà chị thì dường như cũng thế.
Hình này có phải là ở Venise không Minh nhỉ. Chị chưa đến đó bao giờ nên không biết. Đắm chìm trong những tư liệu em lưu giữ và cùng với Phượng chị đã lục tìm được, và biết Venise, Paris, Tokyo, thậm chí Thổ Nhĩ Kỳ... là những nơi lẽ ra em đã đến hoặc trở lại lần nữa, nếu như em không đột ngột ra đi.
Những ngày này, sao quá nhiều tin không vui.
Con gái một bạn học cùng lớp với chị, ung thư giai đoạn cuối, đã được đưa về nhà... Mới học xong 4 năm sư phạm, mà bây giờ chỉ còn biết vật vã với những cơn đau ngút trời.
Một bệnh nhân cùng phòng với chị hôm chị bị tai nạn hồi tháng 7, nay bị bệnh brugada, tim phải cấy máy trợ lực (chi phí 280 triệu), đang chạy vay thêm tiền để chi trả, và trả nợ. Cả anh của cậu ấy cũng bị, chưa đủ tiền để cấy máy, bạn bè đang chung tiền góp giúp. Trước đó, một người anh của cả hai cũng đột ngột tử vong, có thể do cùng bệnh này. Bệnh do gien, và có thể di truyền.
Minh ơi, có phải ngày xưa em cũng do bệnh brugada mà đột tử... 10 năm rồi, chẳng còn thay đổi gì được nữa, nhưng sự uất ức lẽ ra đã phải chìm xuống, sao lại cuộn lên trong chị thế này...
Phò hộ cho chị và cả nhà hoàn thành cuốn sách về em nghe.
Cả tuyển tập công trình của em mà học trò em đã và đang ra sức làm nữa.
Anh N đang xuống nhà anh B.D. Tối qua anh chị cùng xuống đó dự lễ tẩm liệm, sáng nay là lễ thành phục. Thêm 1 cái tang, một sự mất mát, và chị càng nhớ em Minh ơi.
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire