Ce portfolio se veut un objet de recherche et de découverte, un lieu de partage et d’échanges entre « alter » et « ego ». Tous les commentaires seront donc les bienvenus. J’en remercie par avance leurs auteurs.

« Sẽ có một ngày trên hành trình đến với những cánh đồng Abydos của Osiris dương trần tục luỵ em bỏ lại đàng sau cả những thân sơ giận thương yêu ghét... »


Chers collègues,


Après une assez longue période de tâtonnements, voici enfin le fruit de mes efforts continus.

J’ai le grand plaisir de mettre à votre disposition un e-portfolio que j’ai conçu comme outil d’accompagnement à mon auto-formation, et en tant qu’enseignante-chercheur-formateur (ou ... chercheuse-formatrice ?), ceci dans le but de favoriser des échanges et contacts avec des collègues d’ici et d’ailleurs.

J’aurais aimé un outil plus approprié (pour plus de facilité dans la conception et dans la lecture), mais je n’en ai pas trouvé. Je compte donc sur votre compréhension.

Si les jeunes collègues y trouvent quelque utilité pour leurs réflexions, ou pour alimenter et enrichir leur vécu professionnel, ce sera à ma très grande joie, et j’en serai bien honorée.

Je compte aussi sur vos remarques, suggestions et propositions (qui seront ajoutées en fin de chaque article ou en bas de la page) pour pouvoir améliorer cet outil. Vous pourriez de même me les communiquer par email (phamthi.anhnga@yahoo.fr).

Avec mes sincères remerciements,

Et Bonne Année du Buffle !


Anh Nga

lundi 1 septembre 2008

Cuộc tình ảo

Thuỳ tin rằng như vậy là Phan đã không còn yêu cô nữa. Cái thư cuối cùng của Phan, một mail viết dỡ, kết thúc bằng hai chữ “anh chán”. Không một dấu chấm câu nào sau đó, như thể máy tự động send thư đi như rất nhiều lần khác. Trước đây, cứ mỗi lần như thế, liền sau đó Phan lại gửi tiếp một mail khác: “Thư tự nhiên chạy chẳng hiểu vì sao...”, “Anh viết tiếp đây...”. Nhưng không, đã gần hai tháng trôi qua, đã tám tuần. Phan đã không viết thêm gì nữa hết, cũng chẳng trả lời câu Thuỳ hỏi: “Anh có thể giải thích rõ hơn không, anh viết gì em chẳng hiểu gì hết”. Hộp thư mở ra ở trang Inbox lần nào cũng như lần nào, không có hàng nào mới hiện ra ở dạng Bold, dấu hiệu của thư mới nhận được. Ngoại trừ một lần duy nhất, và đó chỉ là thư của Dịch vụ mail thông báo khả năng dung chứa của hộp thư đã được cải tiến, có thể lưu giữ được nhiều mail hơn trước.

Địa chỉ @ Thuỳ dành cho riêng Phan không hề dùng để liên lạc với một ai khác. Ngày trước, khi Dịch vụ mail lưu ý hộp thư đã gần đầy, Thuỳ đã phải tạo ra một địa chỉ mới để nhận những thư mới của Phan. Chỉ vì Thuỳ không muốn xoá đi những thư cũ, những thư Phan gửi cho Thuỳ và Thuỳ gửi cho Phan, trong nhiều năm liền. Vậy là, ngoài địa chỉ đầu tiên, Thuỳ đã tạo ra thêm một địa chỉ mới, dù tất cả nội dung thư đi thư lại giữa Phan và Thuỳ trước nay đều đã được Thuỳ chép lưu cẩn thận trong một file dạng word trong máy.

Nhưng bây giờ Thuỳ hoàn toàn không cần thêm chỗ trong hộp thư để chứa mail nữa. Như đã kể ở trên, Thuỳ hiểu là giờ đây Phan không còn yêu cô như trước, không viết cho cô nữa. Và Thuỳ cảm thấy cô cũng chẳng còn lý do gì để níu kéo. Một khi anh đã thú nhận “anh chán”... Và bởi anh là người bắt đầu, và xem như chính anh cũng là người làm công việc kết thúc. Vâng, kết thúc ở Thuỳ một mảnh đời. Một câu chuyện ảo. Một cuộc tình ảo.

Và như để góp phần minh chứng cho sự kết thúc thêm phần thuyết phục, máy tính của Thuỳ lại đột ngột gặp sự cố, mất hết mọi dữ liệu, trong đó có file lưu giữ những thư đi thư lại của Phan và Thuỳ. Mọi nỗ lực trước nay để “cụ thể hoá”, “vật chất hoá” phần nào câu chuyện mộng tưởng, hư ảo, câu chuyện a còng, câu chuyện biến chuyển ngày ngày trên mạng, vậy là bỗng chốc đã ra mây khói. Và địa chỉ đầu tiên Thuỳ dùng để liên lạc với Phan, cách đây mấy hôm Thuỳ thử vào lại, cũng đã bị xoá sạch mọi thư từ trong đó, với lý do là đã lâu chủ nhân không sử dụng địa chỉ. Dẫu nhớ mang máng là lần cuối Thuỳ mở nó cách đây chỉ chừng vài tuần, không đến 90 ngày như Dịch vụ mail thông báo, Thuỳ vẫn không mảy may tức giận hay la ó phản ứng gì. Chỉ hơi cau mày ngạc nhiên, và bình thản chấp nhận. Với nỗi buồn càng thấm đẫm. Nhưng ích gì nữa đâu.

Phan thân yêu, dẫu sao em cũng nên cám ơn Phan về những bài học cuộc đời Phan đã ưu ái riêng dạy cho em, về những chiều kích sâu thẳm trong em, về tình yêu kỳ diệu, trăm năm mới có một, về cuộc sống đa chiều em đã trải nghiệm với Phan. Không có Phan, e rằng cho đến cuối đời, ngần ấy thứ với em vẫn là cõi lạ xa. Em, con chim nhút nhát thời thơ bé chỉ biết quẩn quanh trong lồng son ba mạ, và lớn lên, lại kín cổng cao tường trong những khuôn rào phong kín của đất Huế. Phan như một cơn gió lạ đã len vào, lay thức ở em một cõi đời riêng... Nhưng giờ đây, khi cả Phan và em, chẳng còn ai màng đến chuyện “cám ơn” những phương tiện thông tin cực kỳ hiện đại và nhanh chóng đã giúp chúng ta nối lại khoảng cách, chuyển tải yêu thương, thì trách Phan phỏng có ích gì, dù khi nghĩ đến, nước mắt đọng trên bờ mi em cứ chực trào ra. Dường như kết thúc là một điều gì đó rất hợp với qui luật tự nhiên Phan ạ, như em vẫn thường nói, và Phan thì cứ gạt phăng đi. Rằng mọi thứ trên đời, chẳng giới hạn, đều có một khởi đầu và một kết thúc.
Cũng đã có một ngày xưa...

***
Vâng, một ngày xưa.

... A lô, anh đây, Phan đây. Đừng ngạc nhiên, chẳng có vấn đề gì đâu. Anh gọi để thăm em thôi. Ừ, anh khoẻ. Anh đi nghỉ hè về rồi. Anh cũng tiếc, đã chẳng gặp em. Anh cũng mong gặp em chứ. Nhưng đừng nói đến chuyện có hay không có duyên với nhau, khiến anh lại hốt hoảng. Chẳng hữu duyên thiên lý vô duyên đối diện cái gì hết. Đừng nghĩ ngợi lẩn thẩn. Thỉnh thoảng anh lại gọi cho em. Không, chẳng có lý do nào đặc biệt cả. Thôi em nhé, lần khác anh lại gọi cho em...

... Em thương yêu, đây là điạ chỉ không phổ biến, em đừng cho ai khác. Chỉ là thế giới của riêng anh. Để thỉnh thoảng khi anh buồn, anh nhớ thì gửi thư thăm em thôi. Anh cũng sẽ thỉnh thoảng gọi điện về cho em. Không có gì em phải lo ngại cả. Không có gì là tội lỗi cả. Hãy tin anh. Anh hứa sẽ chăm lo, bảo vệ em. Trọn đời...

... Em không nên chơi hoa quỳnh. Người có cha mẹ lớn tuổi thì không nên chơi quỳnh, điều này em nên biết. Thương yêu em lắm, anh mới dặn như vậy chứ. Em tin lời anh đi...

... Em hỏi anh tại sao. Anh cũng không biết giải thích với em ra sao. Nhưng hỏi “tại sao” tức là nó cũng đã “sao” rồi. Với anh, em chính là hình ảnh quê hương, là xứ Huế thân thương, là nỗi nhớ. Và có thể, cũng vì với em anh như một giấc mơ, một cõi xa nào đó, khác với cuộc sống bình thường lặng lẽ của em. Em không phải làm gì cả. Cứ sống tự nhiên, trọn vẹn cuộc đời của em. Có những việc mà mỗi người sống trên đời đều có quyền có cho riêng mình, mà dường như ai cũng có, và không nhất thiết phải cho ai khác biết, bởi không phải ai ai cũng hiểu được...

... Em biết không, trước đây anh vẫn chưa hình dung em như thế nào. Cao gầy thấp béo, dáng đi dáng đứng ra sao. Nhưng nhận được hình em vừa gửi, anh vui vì thấy em đúng như anh đã đoán chừng trong trí tưởng tượng của anh. Anh cũng thích cái áo dài em mặc trong hình. Một màu lụa trắng đơn sơ và rất Huế. Em biết không, càng ngày anh càng say mê em. Cám ơn cuộc đời cuối cùng đã cho anh và em quen nhau, gắn bó với nhau, dù thực ra thì chúng ta chưa hề gặp nhau ngoài đời thật...

... Không, em không có lỗi gì hết, em có quyền sống của riêng em, chúng ta không tước đoạt cái gì của ai cả. Tình yêu không phải bao giờ cũng hợp tình hợp cảnh, không phải bao giờ cũng có thể lớn tiếng công bố để được xã hội thừa nhận. Nhưng anh sẽ yêu em trọn đời, trọn những ngày cuối đời của anh. Em có đồng ý không ? Sẽ trọn đời với anh, chứ không dễ dàng chia tay như bao người yêu nhau trên cuộc đời này. Hoàn cảnh của chúng ta thì làm thế nào khác hơn được. Anh yêu em...

... Em đồng ý yêu anh nhé. Trọn đời em nhé. Anh không có ai khác ngoài em đâu. Bây giờ chỉ với em là anh còn có thể xúc động, xúc động cả tâm hồn, cả thể xác, trong từng góc cạnh nhỏ. Anh yêu em, yêu cuộc sống của em, những trách nhiệm và công việc của em, những người sống quanh em, có bắt em phải từ bỏ cái gì đâu. Chỉ yêu em và muốn em yêu anh thôi. Sao em vẫn không thừa nhận tình cảm em dành cho anh là tình yêu. Không là tình yêu thì nó còn có thể là tình gì nữa, em bảo em nhớ anh đêm ngày kia mà. Em tình tứ đến thế kia mà. Nhưng thôi, một ngày nào đó em sẽ hiểu...

... Em hỏi nếu chúng ta thực sự yêu nhau, và nếu tình yêu đó là chính đáng, thì tại sao không thể nói ra với những người khác. Em thấy không, em yêu anh nhưng em đâu có bớt thương yêu những người khác quanh em, đâu có bỏ bê trách nhiệm và vẫn chăm lo cho gia đình em. Không ai mất mát gì cả. Mà trái lại, chúng ta còn cố gắng sống trọn vẹn hơn với mọi người. Vậy thì còn gì có thể tốt đẹp hơn thế...

... Không anh không cần gì thêm nữa. Như thế này đã là kỳ diệu, khó tin lắm rồi em ạ. Hơn nữa chắc anh chết mất. Em ơi, sao càng ngày anh càng si mê em thế này...

... Anh biết thỉnh thoảng em lại trở về với những băn khoăn cố hữu. Nhưng em không nên so sánh, cũng đừng bắt anh phải chọn lựa. Cũng đừng bỏ anh. Em bỏ anh, chắc anh chết mất. Em phải tin anh, anh không dối lừa, loè loẹt gì với em đâu. Đừng bỏ anh, đừng bao giờ bỏ anh. Riêng anh, anh yêu em trọn đời. Anh yêu em. Anh yêu em. Yêu em...

... A lô, có chuyện gì em kể cho anh nghe đi. Em cứ nói đi, anh có thể hiểu mà. Ừ, anh không ép buộc gì em đâu. Chỉ nói chuyện thế này thôi anh cũng hạnh phúc lắm rồi. Chỉ cần nghe tiếng của em, chỉ cần nghe em nói, cảm thấy có em bên kia. Em hiểu không, em có biết là em có quyền lực rất lớn đối với anh không ?...

... A lô, sao hôm nay nghe giọng em buồn vậy. Sao hôm nay em không huyên thuyên tía lia như mọi lần. Không anh không buồn em đâu. Lần khác em vui hơn, anh sẽ gọi lại, sẽ nói chuyện lâu hơn...

... Em đúng là con người có bản chất bi quan, như anh đã bao lần nói. Em hay mang mặc cảm tội lỗi, hay tự dày vò. Những việc đau buồn dồn dập đến với em, không thể nào là do em yêu anh, là em đang trả giá, đang bị trừng phạt. Chẳng có chút quan hệ nào hết. Chỉ em là tự làm khổ chính mình thôi. Anh yêu em...

... Anh phải nói như thế nào nữa để em hiểu. Anh chỉ muốn em sống trọn vẹn cuộc đời của em, tận hưởng quyền tự do thực sự của em. Anh yêu em, muốn cùng em sống cuộc đời đó, là cuộc đời thật, chứ không hư ảo, không tưởng tượng như em nói. Anh yêu em. Anh yêu em...

***
Tất cả những mail của anh về sau vẫn thường kết thúc bằng “Anh yêu em”. Cho đến một ngày...

Có thể với thời gian, những nguồn dưỡng chất để nuôi nấng tình yêu hoang tưởng đã dần vơi cạn. Cũng có thể anh đã ngộ ra là con người Thuỳ quá đỗi bình thường, thậm chí tầm thường, thô thiển, không ngang tầm cao anh tưởng, chẳng đáng để anh nhớ anh thương. Cũng có thể bây giờ anh đã nghĩ như Thuỳ, rằng tất tất mọi việc và không có ngoại lệ, phải có một bắt đầu và một kết thúc. Huống hồ là một câu chuyện ảo. Và cũng có thể mọi thứ đó đều là những lý do dồn dập đến khiến rồi một ngày kia “anh chán”... Thuỳ không muốn biết, cũng chẳng muốn tự hỏi xem liệu anh có đang bắt đầu chìm ngập trong một mối vấn vương nào khác hay không...

Với Thuỳ tất cả dường như đã vỡ tan, đã bốc hơi, bay biến, đã thực sự được trả về với cõi trời mênh mông hư ảo. Có phải không Phan, anh như ánh sao toả sáng trước sự khâm phục của muôn loài, trong một phút bất chợt nào đó anh nhặt được một hòn cuội nhỏ, tưởng đâu là một vì sao khuya bé bỏng, hoá ra em chỉ là sỏi đá vô tri.

Nhưng có khi chẳng còn gì để gợi nhớ như thế này lại tốt cho em Phan ạ. Không còn file chép lại những mail ngày nào, không còn hộp thư có những lá thư ban đầu. Rồi ít lâu nữa, hộp thư thứ hai cũng sẽ không còn, khi em cố gắng không mở nó trong một thời gian lâu lâu. Và mọi việc sẽ tự khắc được sắp xếp gọn gàng, qui củ, hợp qui luật, hợp với khuôn phép cuộc đời thôi phải không Phan. Sẽ chỉ còn lại dư âm xa của một cuộc tình ảo, khung trong một không gian ảo và một thời gian ảo. Có thực chăng, là vết tích trong tim em, một nhát chém ngọt và sâu, mà những năm những tháng những ngày rồi sẽ dần hồi giúp em khoả lấp.

6 / 2005

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire

Jeanne d'Arc 1960-1973

Jeanne d'Arc 1960-1973
classes de 7e et de 8e

classe de 4e

ENS de Hué 1973-1977

ENS de Hué 1973-1977
4e année

Université de Rouen 1996-1997

Université de Rouen 1996-1997
salle de documentation DESCILAC - le 9 janvier 1997

dernier cours de méthodologie 1997

Université de Rouen 1999-2000

Université de Rouen 1999-2000
soutenance de thèse

avec Anh Hai

... et les copains copines

ENS de Hué 2003-2004

ENS de Hué 2003-2004

Université d'Hélouan - Égypte 2004

Université d'Hélouan - Égypte 2004

Bangkok 2006

Bangkok 2006

ESLE de Hué 2006-2007

ESLE de Hué 2006-2007

Siem Reap 2007

Siem Reap 2007
anciens Rouennais

chez Minh 2008

chez Minh 2008

Pagode Từ Lâm (Hué) 2008

Pagode Từ Lâm (Hué) 2008

Vientiane 2008

Vientiane 2008
Avenue Lane Xang

Université Nationale du Laos

Bình Châu (Bà Rịa-Vũng Tàu) 2008

Bình Châu (Bà Rịa-Vũng Tàu) 2008


đăng quang 2008

đăng quang 2008

kỷ sửu 2009

kỷ sửu 2009
đền huyền trân

trúc lâm thiền viện

chez phan thuận an 2009

chez phan thuận an 2009

dans le soleil et dans le vent

thả thơ 2009

thả thơ 2009
trên sông Hương

tiến vào chung kết

Fai Fo 2009

Fai Fo 2009

canh dần 2010

canh dần 2010
chùa Từ Lâm

phật tử Quảng Viên

phật tử Quảng Viên
chùa Tịnh Giác

Huý nhật lần 7 của em Minh (5.10.2011 - 9.9 ÂL)

Huý nhật lần 7 của em Minh (5.10.2011 - 9.9 ÂL)
Nam-Nga Tuấn-Hà Phượng Chôm Bư Nin Hề + Tùng Tú